Tháng chạp năm nay đến sớm hơn mọi năm. Tháng chạp bắt đầu từ trước No-en vài ngày. Sài gòn lạnh co ro.
Tháng chạp bắt đầu là mùa gió chướng về. Hàng cây so đũa năm cũ ra bông, trắng muốt. Con tép dưới sông bắt đầu ngược dòng lên đồng, rúc vô xẻo. Thằng Cù Lự đầu trần, dang nắng cả ngày với lờ với lợp…Nó nói “Me thích ăn canh chua bông so đũa với tép rong!” Đêm gió lạnh từ biển thốc vô cửa sông, “Sắp tết rồi! Tiền đâu mua sắm? Mơi Chế Hai đem thằng Tí từ Bình Dương về nữa!” Nó lầm bầm trong miệng. Tiếng gà gáy canh hai ngoài bụi tre le te…Đêm vùng châu thổ rầm rì tiếng máy ghe bầu ngoài sông lớn.
Tháng chạp bắt đầu khi cả vùng cao nguyên bừng sắc hoa dã quỳ. Mọi năm hoa quỳ nở khi kết thúc đợt mưa cuối cùng đâu đó từ cuối tháng mười dương lịch. Mưa kéo dài nhiều tháng, hoa quỳ tức nụ, bung nở vật vả trong mưa bão…Hoa nở như muốn kéo nắng về…! Hưng rong ruổi qua nhiều cung đường Tây nguyên, đi qua nhiều thành phố Tây nguyên. Tháng chạp năm nay lạ. Cà phê được giá nhưng ít người trồng, cơn sốt phân lô bán nền, bán vườn lập …farm đi qua. Từ Di Linh qua Đắc Nông lên tận Gia Lai…vườn cà phê, vườn tiêu bỏ hoang, đầy trụ xi măng cắm ranh đất. Nợ nần cuối năm không thu được vì ngân hàng siết tín dụng, Buôn Mê Thuộc có buồn không? Cửa hàng trên phố đóng cửa nhiều, ít thấy người đồng bào đi từng đoàn tìm mua máy móc nông cơ như mấy năm trước…
Nha Trang tháng chạp ngập trong mưa phùn. Bình Định buồn hơn khi nghe nói vài mối lớn..bể nợ. Tháng chạp mạnh gió mùa đông bắc nghiên ngả cả vùng trồng bông Tuy Hoà…Cả vùng duyên hải miền Trung chưa thấy mùa xuân. Dọc đường một (QL 1A) qua thị xã An Nhơn, vườn mai tết chỉ thấy lá. Mưa gió lạnh nhiều mai cũng chẳng kịp ra bông.
Mai tốt nghiệp đại học ở Đà Nẵng, vô Sài gòn lúc thanh xuân, làm ở đây ngót nghét hơn hai mươi năm. Thân gái một mình nơi phồn hoa đô hội, tự bươn chải vươn lên. Tết năm mô Mai cũng về Đà nẵng với ba mẹ. Dòng Nam Ô trước đây đầy nước, xanh trong; kể từ khi mấy khu đô thị mọc lên phía Hoà Vang, sông không còn là sông nữa! Đôi bờ khép lại thành con kênh có màu nước biên biếc như đôi mắt của Mai! Mắt Mai buồn!. Sông Nam ô lấy nước từ sông Cu Đê đổ ra biển Vũng Thùng, mặt sông không còn rộng để soi bóng qua dãy nhà lầu trong chiều hắt nắng “bên tê sông”. Mai thường về đây, tháng chạp, ngó ra cửa biển chờ một ngọn gió lạ đưa Mai đi qua bên kia đại dương. Mai chờ người đó, lâu rồi!
Chế Hai đèo thằng Tí về ăn Tết với Me. Cả tháng nay hai mẹ con vật vờ ở phòng trọ vì công ty cho nghỉ việc trước cả tháng. Không có đơn hàng, cả vùng Tân Uyên, Bình Dương điêu đứng vì công nhân mấy xưởng gỗ bị cho nghỉ hàng loạt. Bà Tư tạp hoá đứng chống nạnh chửi đổng cả dãy phòng trọ vì chẳng ai có tiền để trả nợ tiền “mua thiếu” cả mấy tháng nay. Qua mùa Uôn Cúp (World Cup), anh Bình, chồng của Chế, bỏ đi biệt tăm… Chế Hai nghe nói ảnh “ru tình” với con nhỏ cho vay tiền góp, thôi thì vì vợ con mà “thế thân” cũng trọn vẹn đôi đường.! Chế cũng sẽ chẳng quay trở lại cái chốn đó nữa. Tháng chạp Chế sẽ sắm vài bộ đồ bà ba mới, biết đâu được ra giêng Chế thấy được niềm vui!. Chế hay ra bến sông ngó mấy cái ghe bầu chở bông lên Sài Gòn. Cũng vui mắt!
Phương Nam bắt đầu vô mùa nắng.
Tháng chạp khép lại cũng là bao hy vọng mở ra.! Tết.
Eska Singapore 24, Tháng chạp.